Chung Lạc Ninh đưa tay vuốt trán, không nói nên lời. Vì cớ gì Chung Sở Sở luôn khiến người khác phiền lòng như vậy? Nàng ta không phải đại phản diện, nhưng những lời lẽ, hành động đều khiến người ta khó chịu, thật khó chịu đến cực điểm!
Vừa định mở miệng nói mấy câu, liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Thượng Như Phong vang lên:
“Ngươi có thể sỉ nhục ta, nhưng xin đừng lôi tiểu thư Chung vào.”
Chung Lạc Ninh quay đầu lại, thấy Thượng Như Phong đang nhìn Chung Sở Sở, ánh mắt kia như lưỡi d.a.o bén, lạnh lùng như gió tuyết giữa đông tàn. Nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, e là lúc này Chung Sở Sở đã hồn phiêu mây khói.
Thượng Như Phong biết rõ trong lòng mình, hắn trân trọng Chung Lạc Ninh, thậm chí có chút ngưỡng mộ, nhưng tình cảm ấy, hắn chỉ có thể chôn sâu. Hắn không dám mong cầu xa vời, nhưng dù vậy, cũng tuyệt không cho phép ai bôi nhọ, khinh nhờn nàng.
Chung Sở Sở bị ánh mắt kia dọa cho sững người, lùi lại hai bước. Sau khi định thần, nàng liền nói giọng chanh chua:
“Thượng Như Phong, ngươi nghĩ ngươi vẫn là công tử phủ Thừa tướng cao quý sao? Nay chỉ là kẻ áo vải, dân thường! Không xứng nói chuyện với ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT