"Thôi, đừng nói chuyện nặng nề nữa. Nói chuyện khác đi." Thôi Trì cầm rượu nếp mà anh ta mang đến sáng nay: "Có cốc không?"
"Có." Khương Chi lấy hai cái cốc thủy tinh trong tủ ra. Thôi Trì rót đầy hai cốc: "Thử đi."
Mùi rượu thơm ngọt bay vào mũi. Khương Chi nhấp một ngụm nhỏ, cảm thấy vị ngọt thanh, không chát, bảy phần là hương gạo, ba phần là hương rượu: "Ngon thật!"
Thôi Trì ra vẻ "tôi đã nói rồi mà": "Chú Vương tự ủ đấy, không có chất bảo quản. Mùa hè uống lạnh còn ngon hơn nữa, sau này cô có thể thử."
Khương Chi cười nhưng không nói.
Đến mùa hè thì cô đã không còn ở đây nữa.
Khương Chi rất thích loại đồ uống ngọt này, vả lại rượu nếp không nặng nên cô vô thức uống thêm vài cốc. Thái dương bắt đầu có cảm giác choáng váng, mắt hơi mờ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT