Lâm Thành nằm sâu trong đất liền, nhiệt độ cao hơn Bắc Đảo một chút.
Thời tiết oi bức và khô hanh, mặt trời chói chang như thiêu đốt mặt đất.
Trịnh Trị lái xe chầm chậm lên con dốc thoải, dừng ngay trước cửa xoay lớn, cố gắng hết sức để tạo cảm giác thuận tiện và dễ chịu cho ông chủ.
Không lâu sau, Hạ Nghiên Chu bước nhanh ra từ toà nhà văn phòng. Trên người anh là chiếc sơ mi màu xanh khói phối với quần âu đen, dáng vẻ gọn gàng, dứt khoát. Anh đẩy cửa hông xe, cúi người ngồi vào, xe lập tức lăn bánh hướng về nhà máy ở ngoại ô.
Đường đi khá xa, xe chạy một lúc lâu, cảnh vật ven đường ngày càng thưa thớt, bốn phía trở nên hoang vắng, hầu như không còn dấu vết con người. Sau một khúc cua, phía trước hiện lên một cánh cổng sắt lớn, bên cạnh là tấm biển đá khắc dòng chữ: “Nhà máy pháo hoa Kim Đồ.”
Đây chỉ là một trong những khu sản xuất trực thuộc Kim Đồ, diện tích khoảng 200 mẫu, kho chứa rộng gần 5.000 mét vuông, sở hữu bốn dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh.
Sau một vòng kiểm tra toàn bộ khu vực, đã đến giờ nghỉ trưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play