Editor: phwng phwng
____________
Bạch Việt Chi không lái xe sang tới, mà chỉ dùng một chiếc Volkswagen khá bình dân đậu bên lề đường. Vậy nên lúc Tiêu Vọng Quân lên xe cũng không gây chú ý.
Bạch Việt Chi ngồi ở ghế sau, Tiêu Vọng Quân thấy vậy cũng ngồi xuống ghế sau. Hắn vừa lên xe, Bạch Việt Chi liền lên tiếng: “Xin lỗi vì làm phiền anh vào sáng sớm thế này.”
Tiêu Vọng Quân nghiêng đầu nhìn y, rồi không quay đi chỗ khác. Dưới mắt Bạch Việt Chi đã hiện quầng thâm, vẻ mệt mỏi có lẽ đã được chủ nhân cố gắng giấu đi, tỉ như rửa mặt bằng nước lạnh, nhưng căn bản không giấu nổi trước Tiêu Vọng Quân. Loại mệt mỏi này đối với hắn là quá quen thuộc. Thời điểm lang thang ở thế giới đầu tiên, với lượng người nhiễm bệnh đông đảo, và số khu vực đảm bảo an toàn bằng không, hắn luôn phải đối mặt với tình trạng kiệt sức vì không ngủ đủ giấc. 
Nhưng mà Bạch Việt Chi thực sự quá đẹp, vẻ mỏi mệt trên gương mặt ngược lại càng gợi lên một loại cảm giác đặc biệt, đối với Tiêu Vọng Quân, đây vẫn là cảnh đẹp ý vui.
“Bạch tổng còn chưa ăn sáng phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play