Đêm ấy trở về Mục phủ, phu thê hai người tất nhiên lại thân mật triền miên một hồi.
Nơi này vốn chẳng phải kinh thành, Yến Linh không cần sáng sớm lên triều, hôm sau liền dứt khoát ở lại cùng nàng ngủ nướng. Việc ấy quả là hiếm có. Ninh Yến rúc trong vòng tay ấm áp của chàng, mềm giọng làm nũng:
“Chúng ta cứ ngủ đến tận trưa rồi hãy dậy…”
Yến Linh hơi sững lại. Nếu ở Quốc công phủ, đừng nói giờ Tỵ, đến giờ Thìn cũng đã phải chỉnh tề diện kiến trưởng bối. Thật khó tin là ở Tuyền Châu này, nàng lại có thể thoải mái vô câu vô thúc. Chàng liền đáp:
“Được, nàng muốn dậy lúc nào thì dậy. Chỉ là ta phải dậy sớm đôi chút để sang mợ thỉnh an.”
Ở Mục phủ, Yến Linh chưa từng tỏ ra cao ngạo, đối với mợ của nàng lại hết mực cung kính, chẳng khác gì đối đãi trưởng bối trong nhà.
Ninh Yến khẽ vòng tay kéo cánh tay chàng ôm sát eo mình hơn, làm bộ nghiêm trang:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play