Thuần An công chúa vừa rời đi, Ninh Yến liền buồn bực chẳng vui, cơm chiều cũng chỉ động đũa qua loa đôi ba miếng. Yến Linh thấy vậy, trong lòng thương tiếc, sợ nàng vì chuyện ly biệt mà sầu thương quá độ, liền khẽ nói:
“Đi, theo vi phu sang thư phòng ngồi một lát, được chăng?”
Ninh Yến ngẩn ngơ một thoáng rồi gật đầu. Nàng trở vào nội gian, lấy ra một chiếc áo choàng màu bạc, cài khuy chỉnh tề, rồi bước theo phu quân. Ngoài song, mưa phùn như tơ, hoa quế vàng rơi lác đác trên phiến đá xanh, hương nhẹ thoảng đưa, song khí lạnh lại thấm tận xương. Bàn tay người nắm lấy tay nàng ấm áp đến lạ, như thể xua tan một phần nỗi buồn ly biệt đang cuộn nơi tim.
Bước vào thư phòng, gió mưa đã bị ngăn lại, hơi ấm lan khắp gian. Ninh Yến tháo áo choàng, treo gọn lên giá gỗ cao, rồi quay người bước tới bên bàn phía bắc, khom dáng châm trà. Dáng người mềm mại, vòng eo thon mảnh dưới lớp xiêm y càng thêm uyển chuyển. Yến Linh liếc nàng một cái, khóe mắt nhu hòa, sau đó ngồi xuống bên bàn.
Ninh Yến rót cho chàng một chén trà nóng, còn mình ôm chén trà nhỏ, ngồi nghiêng nơi giường La Hán. Yến Linh vừa định lấy công văn từ tráp ra, ánh mắt bất giác dừng lại ở đôi bàn chân nhỏ nhắn trong lớp tất trắng của nàng, khẽ co lại bên mép giường. Sợ nàng bị lạnh, chàng nói:
“Để vi phu lấy chiếc chăn mỏng đắp cho nàng nhé?”
Ninh Yến khẽ lắc đầu, mỉm cười: “Ở đâu vậy, thiếp tự lấy được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play