Từ thuở bé, Ninh Yến vốn chẳng phải hạng tiểu thư đạm mạc an phận. Nàng quật cường, tự nhận mình là trưởng nữ đích xuất, lẽ ra phụ thân phải thương yêu che chở, thay nàng làm chủ mọi chuyện. Mỗi khi bị người ức hiếp, nàng liền tìm đến phụ thân cầu một lời phân xử, ban đầu mong được ông nâng niu, sau dần chỉ cần một câu công đạo cũng thấy mãn nguyện, rồi đến cuối cùng… chỉ một ánh nhìn cũng đủ để nàng chấp nhận.
Nhưng rồi, dưới sự lạnh nhạt kéo dài ấy, mọi kỳ vọng trong nàng đã cạn khô. Nàng mới thấu tỏ, trên đời này, thứ khó cầu nhất chính là tấm lòng một người; và điều duy nhất nàng có thể giữ gìn… là trái tim của chính mình.
Giờ khắc này, thấy Yến Linh do dự, trầm mặc, Ninh Yến chỉ mỉm cười, phá tan khoảng lặng:
— Công chúa chỉ thuận miệng nói đùa, thế tử chớ để tâm. Ngài muốn ăn gì, ngày mai thiếp sẽ tự tay làm cho ngài.
Thân là thê tử, đích thân nấu một bữa cơm cho phu quân vốn là chuyện thường. Nếu nàng cứ khăng khăng bắt chàng “lấy tâm đổi tâm”, ắt chẳng khác nào làm kiêu.
Yến Linh nhìn thê tử vẫn ôn hòa như thuở nào, cổ họng chợt nghẹn lại. Lời Thuần An công chúa vừa rồi, như một nhát gõ thẳng vào tâm trí, khiến chàng ngẩn người, chẳng thốt nổi một câu.
Ninh Yến bèn nắm tay công chúa, khẽ kéo nàng bước qua ngạch cửa, mỉm cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT