Ninh Yến ngã phịch xuống ghế bành, mãi đến khi bóng dáng hắn khuất hẳn, nàng mới khó khăn lấy lại tinh thần.
Ý tứ của chàng… là không rời đi ư?
Trong lòng nàng chợt như có người nâng bổng lên tận mây, lại thình lình buông xuống, khiến tay chân luống cuống.
Vinh ma ma vui mừng hớn hở xông vào, ôm chầm lấy nàng, giọng run run:
“Ôi, tổ tông của ta ơi, Thế tử gia đây là luyến tiếc người đó.”
Ninh Yến khẽ ngẩn ra, không dám tự đa tình mà cho rằng Yến Linh thật sự lưu luyến mình. Chỉ e chàng không cam lòng — không cam lòng để nàng hạ thể diện mình mà tiêu sái bỏ đi.
Mà nghĩ lại… cũng chẳng tính là tiêu sái gì cho cam…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT