Ánh lửa ngoài phủ dần lụi tàn, tiếng binh khí chém giết cũng xa khuất như tan vào bóng đêm.
Vinh ma ma sai nhà bếp nấu cháo yến, đích thân cùng Như Sương, Như Nguyệt bưng từng chén dâng cho các vị chủ tử. Người đông, phần mỗi người chẳng được bao nhiêu, song trải qua một đêm phong ba, ai nấy đều chẳng màng so đo, còn nhường nhịn lẫn nhau. Nhị phòng lão thái thái Chử thị, tam phòng lão thái thái Cát thị khăng khăng bảo mình chẳng đói, muốn để phần cho bọn trẻ.
Ninh Yến được múc đầy một bát, bụng vốn trống rỗng từ lâu, lần này thực sự đói mỏi, liền nhẹ nhàng cúi đầu ăn từng muỗng nhỏ.
Qua giờ Tý, Vân Húc tới báo: hơn trăm tên nghịch đồ đã bị tiêu diệt, các viện trong phủ đều đã tra xét xong, mời các chủ tử yên tâm trở về. Mọi người lần lượt cáo lui, lúc rời đi, khóe mắt ai nấy đều cay xè, nhìn Ninh Yến lại thêm vạn phần cảm khái, lời cảm tạ vang lên không dứt.
Ninh Yến đứng trên hành lang, trông theo bóng người cuối cùng khuất dần, trong mắt chỉ còn lại mỏi mệt dâng lên. Nàng và đại gia tộc Yến gia vốn chẳng nói tới thâm tình, cũng chẳng cần quá mức thân cận. Nếu cứ bình lặng mà sống, e rằng cũng là một sự an ổn.
Trở về nội thất, nàng nằm xuống, ngoài cửa sổ là một màu đen thẫm. Ý thức chập chờn, đêm dài vẫn chưa chịu trôi qua.
Dưới chân thành Thái Nguyên, Yến Linh sau khi giao chiến sự cho hai vị tướng lĩnh trấn giữ liền lập tức thúc ngựa hồi kinh. Ngựa phi như gió, đến khi thấy bóng kinh thành, trời đã gần hết giờ Tý. Lúc này là khi sắc đêm u tối nhất, song khắp nơi đã bốc lên khói lửa, tựa như nhân gian luyện ngục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT