"Tiêu phu nhân nói quá lời rồi. Được phu nhân để mắt đến, đó là phúc khí và duyên phận của Lục cô nương. Nó mồ côi mẹ từ nhỏ, trong nhà chỉ có huynh trưởng và người cha tàn tật, thật sự đã chịu rất nhiều khổ cực."
Tần lão phu nhân vội nói tiếp, phá vỡ sự tĩnh lặng trong khoảnh khắc ấy.
"Lưu lạc khắp nơi mới tìm được huynh trưởng, nhưng rồi lại phải cách biệt âm dương. Lục phó tướng từng có ơn cứu mạng với Hàm Chương, nên đã gửi gắm Lục cô nương cho Tần gia chúng ta. Đây là trách nhiệm mà Tần gia không thể từ chối. Chỉ là sợ gia đình võ tướng như chúng ta sẽ khiến Lục cô nương chịu ấm ức mà thôi."
Lời vừa dứt, những người ngồi trong hoa sảnh đều khẽ lộ ra vẻ mặt khó đoán.
Ánh mắt Tiết Uyển Ninh đảo một vòng từ Tần Hàm Chương sang Tô Thiển Thiển, rồi dừng lại trên gương mặt đầy mong đợi của Lục Chỉ Tình, khẽ nhướng mày với vẻ hứng thú. Nụ cười trên môi nàng, ngoài sự vui vẻ, còn ẩn chứa một ý vị khác.

Trên mặt Lục Chỉ Tình, ngoài sự mong đợi còn phảng phất nỗi bi thương và oán trách, nhưng lại cố gắng che giấu không để người khác nhìn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play