Tô Thiển Thiển chau mày suy tư. Nghe thấy ba chữ "núi Lộc Ấm", trong ký ức của nguyên chủ hiện ra một nơi non xanh nước biếc.
Có suối nhỏ, có thôn trang, tỷ tỷ búi hai chỏm tóc nhỏ gọi nàng, mẫu thân dịu dàng nhắc nhở các nàng đừng chạy, trời rất xanh, cỏ rất xanh. Đó là ký ức vui vẻ hiếm hoi của nguyên chủ, mặc dù có hơi mơ hồ.
Tô Thiển Thiển cảnh giác nhìn Tần Hàm Chương: "Hầu gia tại sao lại hỏi chuyện này?"
Tần Hàm Chương chỉ vào chiếc túi thơm trong tay Tô Thiển Thiển: "Chiếc túi thơm như thế này, trước đây nàng có từng có một cái không? Đã đi đâu rồi?"
Tô Thiển Thiển khẽ nheo mắt: [Là ta đang hỏi chàng đó, đại ca! Không trả lời ta thì đừng hòng nghe được lời thật!]
Tần Hàm Chương: Là ta hỏi trước mà, muội muội!
"Chưa từng, chưa từng đến núi Lộc Ấm, chưa từng có chiếc túi thơm như thế này." Tô Thiển Thiển nói xong liền quay người đi vào nội thất. Tô Mộc và Tô Tỉnh nhìn nhau, nén cười cũng đi theo vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT