Tô nhị phu nhân nhất thời không đoán chắc được, do dự muốn hay là không muốn. Tô nhị lão gia hung hăng trừng mắt nhìn vợ một cái. Cả ngày tính toán trưởng phòng và tam phòng, tham lam chút lợi lộc đó. Lúc này gặp phải thứ dữ mới biết sợ à.
"Tổ mẫu, trí nhớ của người bây giờ đã kém xa trước đây, cho nên không biết có còn nhớ không, đã thay nhị thẩm nương từ chỗ của mẹ con, mượn đi rất nhiều vật phẩm chưa trả. Tôn nữ ngày đó tình cờ lại ở một tiệm cầm đồ, đã mua lại được một trong số đó."
Tô Thiển Thiển mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc lò hương nhỏ bằng đồng thau có hoa văn rỗng hình chim hạc, tay nghề vô cùng tinh xảo. Tô Thái phó nhìn thấy chiếc lò hương đó, sắc mắt liền tối sầm lại.
"Chiếc lò hương này Thiển Thiển nhớ, là vì mẹ con vô cùng yêu thích. Ngày đó tổ mẫu đột nhiên nói nhị thẩm nương mượn đi dùng một lát, không lâu sẽ trả lại. Nhưng cho đến lúc mẹ con qua đời, cũng chưa từng nhìn thấy lại chiếc lò hương này.
Ngày đó Thiển Thiển vô tình gặp được, lại là đã bị người ta cầm đồ chết. Vội vàng mua lại để làm kỷ niệm. Hơn nữa điều kỳ lạ là, tra xét một chút người đã cầm món đồ này, lại một lần cầm đến mấy món, mỗi một món đều là đồ mà cha mẹ con trước đây đã dùng, thật nực cười."
Chú thích: Cầm đồ chết (死当): Chỉ việc đem đồ đi cầm mà không có ý định chuộc lại, thường là đồ vật của người đã qua đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT