"Lục cô nương, có chuyện gì cần dặn dò sao?" Tô Thiển Thiển cười tủm tỉm hỏi, Lục Chỉ Tình vừa định nói, nàng lại nói tiếp:
"Nhưng bây giờ ta không có thời gian, việc trong phủ cần phải xử lý, Lục cô nương có dặn dò gì cứ báo cho các quản sự ma ma, không cần phải đích thân đến đây."
[Đến phòng nghị sự không phải chủ thì cũng là tớ, ngươi đây xem như là thứ gì? Muốn tìm nghĩa huynh của ngươi, thì đừng có lượn lờ trước mặt ta. Muốn đục khoét Hầu phủ, thì phải đợi ta an toàn rời đi đã. Trước lúc đó, chỗ nào mát thì đi chỗ đó mà ở!]
Tần Hàm Chương nghe thấy tiếng lòng của Tô Thiển Thiển, lén nhìn biểu cảm của người nhà họ Tần, cúi đầu không dám nói nhiều.
Tần Ngọc Trác bây giờ đã hoàn toàn bị Tô Thiển Thiển chinh phục, hướng về phía Tần Hàm Giác vừa quay trở lại ra hiệu, hai huynh muội đều lộ vẻ cảnh giác với Lục Chỉ Tình.
"Tẩu tẩu, ta..." Lục Chỉ Tình còn muốn giải thích, ánh mắt rơi trên những bài thơ văn trên bàn, liền định vươn tay ra lấy, Tô Thiển Thiển đã nhanh hơn một bước cầm lấy chúng.
"Thứ đồ dơ bẩn do Chân nương tử viết, còn không mau mang đi đốt? Đại tẩu, nhị tẩu, hai người đích thân trông chừng, một chút tro cũng không được còn lại."
Hạ thị và Tân thị nào dám chậm trễ, vội vàng luôn miệng đồng ý rồi nhận lấy, dẫn theo hai con trai đi ra ngoài.
"Hình phạt của hai vị tiểu công tử không thể miễn, xin hai vị tẩu tẩu đừng mềm lòng, đáng phạt thì phải phạt."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT