Tất cả ánh mắt theo tay của Mạnh thị, nhìn về phía Tần Hàm Cẩn đang ngây người, vị ngũ công tử giống như một tên ngốc kia.
"Quả nhiên là một nhân tài, A Nhan nhà chúng ta tự thấy hổ thẹn không bằng a. Chúng ta cứ xem xem, cô nương như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của vị công tử này. Đến lúc đó nhất định phải đến cửa chúc mừng tài tử giai nhân."
Thẩm phu nhân chữ nào chữ nấy cũng chế giễu. Có thể thấy là đã hận thấu Tần Hàm Cẩn. Có thể vì cháu gái mà ra mặt đến mức này, ở trên cung yến không màng đến sự bàn tán của người khác, có thể thấy cũng là đối với Trang Nhan vô cùng yêu thích coi trọng.
"Hai vị bá mẫu, vãn bối không có... vãn bối là hiểu lầm... Tứ cô nương, ta..." Tần Hàm Cẩn hoàn hồn đứng dậy, một phen giải thích lộn xộn, giải thích một hồi cô đơn. Chuyện này chàng có miệng cũng nói không rõ.
"Ngũ công tử đừng đa lễ, thiếp thân không dám nhận một tiếng bá mẫu này đâu. Lời khác cũng không cần nói nhiều. A Nhan của chúng ta tuy bị từ chối hôn sự, nhưng A Nhan của chúng ta cũng không phải là người thua không nổi.
Thiếp thân là một người thô lỗ, đã dạy cho A Nhan một câu: Nếu được chàng không bỏ, sống chết không rời. Nếu đã ghét bỏ, chết sang một bên đi. Cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân đầy đường chạy..."
Thẩm phu nhân một chút thể diện cũng không cho, nói đến mức mồ hôi của Tần Hàm Cẩn ròng ròng chảy xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT