Lữ Minh Du: …
Anh cười cười: “Tôi quả nhiên không đi theo sai người. Chờ tôi về nhà, bố mẹ tôi sẽ không nói tôi ăn không ngồi rồi nữa.”
Cố Đồ:?
“Vì sao lại nói anh ăn không ngồi rồi? Anh hiểu biết nhiều như vậy, hiệu suất làm việc lại cao, làm người còn hiền lành.”
Lữ Minh Du xua tay, liếc nhìn Cố Đồ một cái, nghĩ cũng không có gì to tát, liền nói: “Không giấu gì cậu, tôi đi đến vị trí này cũng là người nhà thông quan hệ cho, để tôi không cần tích lũy nhiều kinh nghiệm như vậy. Nhưng gia đình cũng trả giá không ít. Họ đã quyên một căn cứ nhỏ và một nhà máy nuôi sống ba bốn trăm người, vì là quyên tặng nên công lao được quy đổi và tính vào lý lịch của tôi.”
Cố Đồ hít một hơi: “Nhưng anh trông rất thành thạo công việc, hoàn toàn đảm nhiệm được vị trí này.”
Lữ Minh Du cười khổ: “Vì tôi đã bị giáng chức, vị trí trước đây còn cao hơn. Tôi đã bị giáng chức rất nhiều lần. Quả nhiên con người cuối cùng sẽ trở về vị trí phù hợp với mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play