Trong suốt một ngày, Phật Thiên Hồi đã cẩn thận bảo quản hộp đồ ăn này. May mắn là hộp cơm giữ ấm rất tốt, đến giờ vẫn chưa bị nguội.
Nhưng sao anh lại khẳng định Cố Đồ sẽ cần món này? Lỡ đâu cậu không đói, hoặc họ không gặp được cậu thì sao?
Không khí xung quanh càng lúc càng trong lành. Họ sắp tìm thấy lối ra. Phật Thiên Hồi vô tình quay đầu lại, thoáng thấy Cố Đồ vẫn đứng bất động trước hộp cơm.
Anh quay đầu lại, rõ ràng biết Cố Đồ sẽ không ăn.
Đầu tiên, anh cười khổ, nhưng sau đó tâm trạng lại dần tốt lên. Ăn cũng được, cuối cùng Cố Đồ cũng ăn cơm anh nấu. Không ăn cũng tốt, cậu vẫn nhận ra được món ăn do anh làm.
Phật Thiên Hồi cười nhạt, có người đẩy xe lăn cho anh. Anh nhắm mắt ngẩng đầu, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Sao Cố Đồ lại không nhận ra cơm của Phật Thiên Hồi chứ? Ngay khoảnh khắc mở hộp cơm, hương thơm đã lan tỏa ra từ kẽ hở, cậu liền biết là ai làm. Cậu còn biết đối phương đã dậy từ 6 giờ sáng để chuẩn bị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT