Hàn Đại Trúc nhìn Cố Đồ một cái thật sâu, đáy mắt thoáng hiện sự kiêng dè. Dù sao cũng là người sống nửa đời người, ông ta giờ cũng đã ngẫm ra được mùi vị.
Cái cậu Tiểu Cố này không giống như Tiểu Thông, người trong thôn ông từng thi đậu đại học. Tiểu Thông mới là người đọc sách đến ngẩn ngơ, ngay cả chào hỏi với người trong thôn cũng không biết. Mẹ Tiểu Thông nói cậu ta học máy tính, nhưng không may máy tính nhà bị hỏng, Tiểu Thông cũng không biết sửa. Trước kia, ông ta thấy Tiểu Thông cũng coi là một nhân tài, bảo cậu ta hack trang web Trọng Minh, Tiểu Thông cũng nói không làm được.
Ông ta từng cho rằng sinh viên đều là đồ trang trí, nào ngờ Tiểu Cố này thật sự có chút tài năng.
Trước đó tâm tư ông ta ngấm ngầm buông lỏng, kẽ móng tay chui vào bùn ướt, dính dớp, khó chịu vô cùng.
Hàn Đại Trúc trong lòng có hai ý nghĩ, thứ nhất là ông ta thực sự thích Tiểu Cố, cũng thật lòng muốn cậu đi theo mình làm việc.
Nhưng thứ hai, ông ta có sáu phần chắc chắn nghi ngờ Tiểu Cố là gián điệp từ bên ngoài phái tới, vẻ ngoan ngoãn đơn thuần trước đó đều là giả vờ.
Nhưng dù thế nào, Hàn Đại Trúc vẫn phải bò dậy, đỡ eo, than vãn nói: “Tôi nửa đêm tỉnh lại, nghe thấy ngoài cửa có tiếng chó sủa, liền nghi ngờ thôn mình có phải có người lạ vào không, vì thế lặng lẽ đi theo ra, lại thấy bóng người kia leo tường vào nhà Tiểu Cố. Tôi vừa sợ Tiểu Cố có chuyện, lại sợ đánh rắn động cỏ, cũng liền lặng lẽ theo vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT