Nếu là trước tận thế, người khác nghe được lời này còn nghĩ đối phương là kẻ lừa đảo. Nhưng hiện tại đã là tận thế, dù có bán nội tạng cũng không cần tốn nhiều lời như vậy.
Cố Đồ siết chặt nắm tay, hạ giọng: “Ngài thật sự có thể trả nổi sao?”
Hàn Đại Trúc vốn không định nhắc đến, nhưng vẫn lau nước mắt, khản tiếng nói: “Cậu cũng thấy treo thưởng của tôi rồi đấy, 500 cân lương thực! Người bình thường nào có thể đào được? Nếu không phải tôi chào hàng cho nhiều gia đình, tôi đã cho người mang lương thực đến đây rồi!”
Cố Đồ hoảng sợ: “Tôi thấy ngài vóc dáng vạm vỡ, cũng không giống như là đói lâu. Ừm…”
Cố Đồ liếc nhìn ra sau: “Ngài chờ một chút, tôi đi nói chuyện với ông chủ chúng tôi.”
Hàn Đại Trúc lau khô nước mắt, nói được, còn bảo sẽ chờ Cố Đồ tại chỗ.
Vừa lên tầng, Cố Đồ liền lấy ra máy định vị mà ba ba cậu gửi cho. Cậu bảo Hoàng Nghênh Uyển liên hệ Triệu Quân Dương, còn mình thì cất máy định vị vào túi, rồi giả vờ thu dọn hành lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT