Phật Thiên Hồi vuốt ve mái tóc mềm xốp của Cố Đồ, ôn nhu an ủi: “Vậy Tiểu Thỏ có thể nghĩ kỹ lại, trước kia khi nói chuyện điện thoại với ông ngoại bà ngoại, họ có không kiên nhẫn không?”
Đồng tử Cố Đồ giật giật, trong trí nhớ ông ngoại bà ngoại luôn hòa ái gọi cậu, gọi cậu là Tiểu Đồ, hỏi cậu gần đây có b·ị b·ệnh không, có ai bị lạnh không…
Cố Đồ khẽ lẩm bẩm, lại cắn môi.
Phật Thiên Hồi rõ ràng nói: “Tiểu Thỏ tâm địa thiện lương, thông minh chu đáo, còn lớn lên ngoan ngoãn xinh đẹp, ông ngoại bà ngoại sao lại không thích Tiểu Thỏ chứ?”
Mí mắt Cố Đồ chớp chớp, hơi ngửa đầu: “‘Ngoan ngoãn xinh đẹp’ là dùng để hình dung trẻ con, em là người trưởng thành, hẳn là dùng ‘tuấn lãng soái khí’.”
Phật Thiên Hồi: “Ừm, Cố Đồ rất đẹp trai.”
Đôi mắt Cố Đồ cong thành trăng non.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play