Có thể nói là một đêm phất lên!
Vị trung niên tu sĩ kia hẳn là đang cần gấp, cho nên mới chịu bỏ ra hai mươi bảy mai linh thạch. Phải biết rằng, thông thường Xích Luyện Yêu Mãng trưởng thành, ở trong phường thị, giá cả chỉ trên dưới hai mươi ba, hai mươi bốn mai, hai mươi lăm linh thạch đã là hơi cao giá. Hai mươi bảy linh thạch, vậy thì thật sự chỉ có người vừa đúng lúc cần thiết mới nguyện ý bỏ tiền ra mua.
Bất quá, đối phương có việc gấp hay không, cũng chẳng liên quan gì đến Trương Thanh Nguyên.
Bây giờ, giắt túi bốn mươi hai khối linh thạch, một khối tài sản mà trước đây hắn chưa từng có, khiến đầu óc Trương Thanh Nguyên cũng hơi choáng váng.
Cảm giác này, giống như kiếp trước, lương tháng bốn năm ngàn tệ, đột nhiên có một ngày mua vé số trúng giải độc đắc, trong túi tự dưng có thêm khoản tiền lớn cả trăm vạn.
Nắm giữ một khoản tiền lớn, tâm tư Trương Thanh Nguyên cũng theo đó mà hoạt bát hẳn lên.
Hơn bốn mươi khối linh thạch, coi như dùng toàn bộ để bản thân tu luyện, trong thời gian ngắn cũng dùng không hết, mà thực lực tăng trưởng trong thời gian ngắn cũng có hạn.
Trong tương lai, muốn thu hoạch tài nguyên tu luyện, chắc chắn phải nhận nhiệm vụ ra ngoài săn giết Yêu thú. Qua đợt "một đêm chợt giàu" này, Trương Thanh Nguyên cũng chẳng còn hứng thú với mấy nhiệm vụ làm ruộng lợi tức cỏn con nữa, làm lụng khổ cực cả năm trời còn không bằng một phần mấy chục của chuyến đi này. Mặc dù lần này có yếu tố may mắn phù hộ, nhưng so sánh lợi tức cũng đủ thấy vấn đề. Những đệ tử ngoại môn thường xuyên ra ngoài chém giết tu vi tiến cảnh nhanh chóng, không phải là không có lý do.
Chỉ là, chiến đấu chém giết, cuối cùng cũng có nguy hiểm, ví như con Xích Luyện Yêu Mãng kia. Muốn sống sót tốt hơn, tự nhiên không thể thiếu một chút thủ đoạn hộ thân.
"Pháp khí, võ kỹ, thuật pháp, bí thuật… Bất kể là cái gì, đối với việc tăng cường chiến lực đều nhanh hơn nhiều so với việc đem tất cả linh thạch dùng để tu luyện…"
"Các loại võ kỹ thuật pháp, có thể dùng điểm cống hiến tông môn đổi lấy, so với mua sắm bên ngoài cũng rẻ hơn nhiều."
"Cho nên, bây giờ có linh thạch rồi, tốt nhất là nên tại phường thị mua sắm một kiện pháp khí tu chân!"
Lúc trước đánh giết Xích Luyện Yêu Mãng, thanh trường kiếm tùy thân do tông môn phát đã bị ăn mòn, trực tiếp gãy đôi. Điều này cũng làm Trương Thanh Nguyên nảy sinh ý định mua một thanh pháp khí tốt hơn một chút.
Thế là, vòng qua mấy ngã rẽ. Trương Thanh Nguyên một đường đi thẳng, đến một tòa lầu các bề thế ở trung tâm phường thị, phía trên cao treo tấm biển hiệu với ba chữ "Bách Bảo Các".
Đây là một thương hội có tiếng trong Tu Chân giới, các loại vật phẩm tu chân tương đối đầy đủ.
Trước đây Trương Thanh Nguyên quanh quẩn ở đây mấy lần, chưa bao giờ dám bước vào, chỉ có thể đứng từ xa nhìn vào với ánh mắt ngưỡng mộ.
Không vì lý do gì khác, chỉ vì lúc đó trong tay hắn đến một mai linh thạch cũng chẳng có. Xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch.
Mang theo tâm tình có chút thấp thỏm, hắn tiến vào Bách Bảo Các.
Bên trong cũng không có nhiều người, chỉ lác đác vài bóng. Bất quá đây cũng là chuyện bình thường, loại cửa hàng tu chân này, ở trong phường thị đã thuộc hàng cao cấp, là nơi chuyên dùng linh thạch để giao dịch, điển hình cho câu nói "ba năm không mở hàng, mở hàng ăn đủ ba năm".
Nhìn thấy Trương Thanh Nguyên tiến vào, một lão giả đang đứng trong Bách Bảo Các, khuôn mặt tươi cười tiến lên đón:
"Hoan nghênh tiểu hữu quang lâm Bách Bảo Các, không biết vị tiểu đạo hữu đây có nhu cầu gì chăng?"
Trương Thanh Nguyên trấn tĩnh lại, hướng lão giả hành một lễ:
"Kính chào lão tiền bối, vãn bối đến đây lần này chính là muốn mua một kiện pháp khí để hộ thân, đề cao thực lực, giá cả tốt nhất là dưới bốn mươi mai linh thạch. Không biết quý các có pháp khí nào phù hợp, còn xin lão tiền bối chỉ điểm."
Bách Bảo Các đứng sừng sững ở ngoại môn Vân Thủy Tông nhiều năm, danh tiếng trong giới đệ tử ngoại môn luôn rất tốt, chưa từng nghe nói có chuyện đệ tử ngoại môn nào bị lừa gạt ở đây cả. Đương nhiên, điều này có lẽ cũng ít nhiều liên quan đến việc đây là địa bàn của Vân Thủy Tông.
Nhưng bất kể thế nào, điều này cũng khiến Trương Thanh Nguyên không ngại nói thẳng tình hình của mình. Dù sao bản thân hắn đối với phương diện này hiểu biết cũng không nhiều, giả vờ hiểu biết mà mua phải pháp khí không phù hợp thì chẳng nói làm gì, lãng phí linh thạch trân quý mà không đề thăng được thực lực mới là phiền toái lớn. Ngược lại cứ thẳng thắn nói ra, để đối phương tham khảo còn hơn.
"Ồ, dưới bốn mươi mai linh thạch sao, vậy thì khó mua được pháp khí phòng ngự tốt lắm. Lão phu xem tiểu hữu đây Linh Nguyên trung chính bình hòa, kéo dài thuần hậu, hẳn là tu luyện một trong những công pháp phổ biến nhất của Vân Thủy Tông. Vừa hay trong khoảng thời gian này trong các có nhập về một ít pháp khí, trong đó có một thanh pháp khí công kích tương đối phù hợp với Thủy Nguyên Quyết, tiểu hữu xem thử thế nào?"