"A!!!"
Trương Thanh Nguyên kêu thảm một tiếng, phảng phất như nghe được tiếng xương cốt của chính mình bị đè ép kêu răng rắc, cơn đau đớn tột cùng tựa như ngạt thở, xộc thẳng lên não hải, nghiền nát chút ý thức cuối cùng còn sót lại của hắn!
Một khi bị Xích Luyện Yêu Mãng quấn lấy, không có đồng bạn tương trợ hoặc thủ đoạn đặc thù, cho dù là tu sĩ Linh Nguyên cửu trọng cũng sẽ bị siết chết tươi!
Lẽ nào, đến đây là hết ư?
Trong đầu Trương Thanh Nguyên trống rỗng, gần như đã mất đi khả năng suy nghĩ. Tựa như đang chìm dần vào vực sâu vô tận.
Không, tuyệt đối không thể!
Ta tân tân khổ khổ tu tiên ba năm trời, còn chưa kịp hảo hảo ngắm nhìn thế giới này!
Ta không cam tâm!
Một khát vọng sống mãnh liệt đến cực điểm, chợt dâng lên từ sâu thẳm đáy lòng!
Toàn bộ thế giới, cơ hồ đã biến thành hai màu trắng đen. Cảm giác bị thân rắn khổng lồ quấn siết, hiện lên trong não hải hắn một cách rõ ràng hơn bao giờ hết!
Nhất định phải có cách! Nhất định phải có!
Thân rắn, yêu lực, tầng tầng lớp lớp quấn quanh cơ thể, không ngừng siết chặt, đè ép.
Không khí, đặc quánh như nước chảy, khiến người ta ngạt thở!
Ngay thời khắc tử vong cận kề, Trương Thanh Nguyên gắng sức cảm nhận tất thảy xung quanh. Trong lòng, bỗng nhiên sinh ra một cỗ xúc động lạ thường, vấn đề bấy lâu nay vẫn canh cánh trong lòng, chợt có manh mối.
Thông suốt! Sáng tỏ thông suốt!
'Oanh!!!'
Chân nguyên trong cơ thể hắn, đang xảy ra biến đổi long trời lở đất!
Đồng thời, bảng thông thạo ẩn sâu trong thức hải, từng dòng chữ viết nhanh chóng hiện lên:
......
【 Ngươi tao ngộ nguy hiểm cực độ, ngươi đứng trước bờ vực sinh tử, từ cách vận dụng yêu lực của Xích Luyện Yêu Mãng mà sinh ra đốn ngộ 】
【 Ngươi lĩnh ngộ chân ý Thủy Nguyên Quyết, công pháp Thủy Nguyên Quyết độ thuần thục +1, công pháp Thủy Nguyên Quyết đột phá! Công pháp Thủy Nguyên Quyết tấn thăng đến tầng thứ tư.】
【 Linh Nguyên của ngươi sinh ra từ Công Pháp Thủy Nguyên Quyết tầng thứ tư được bổ sung thêm đặc tính.】
【 Công pháp: Thủy Nguyên Quyết ( Tầng bốn: (0/10000))
Linh Nguyên đặc tính: Nhu, Mềm dai
Chú: Thượng Thiện Nhược Thủy, Thủy Lợi Vạn Vật Nhi Bất Tranh. (Nước tựa như bậc hiền giả. Nước đem lại lợi ích cho muôn loài nhưng lại không tranh giành.) 】
......
Sự biến hóa trên bảng thông thạo, Trương Thanh Nguyên nào hay biết, mà hắn cũng chẳng còn tâm trí để chú ý đến những điều này.
Ngay khoảnh khắc Công Pháp Thủy Nguyên Quyết đột phá, Linh Nguyên toàn thân trên dưới, xảy ra biến hóa huyền diệu khôn tả!
Theo cảm ngộ trong giây phút sinh tử, Trương Thanh Nguyên điều khiển chân nguyên trong cơ thể, bao bọc lấy thân mình, đem Linh Nguyên phủ quanh toàn thân!
Kế đó, con Xích Luyện Yêu Mãng vốn đang tràn đầy tự tin chuẩn bị hưởng thụ con mồi, đang tầng tầng lớp lớp siết chặt, bỗng chợt phát hiện, con mồi vốn đã dễ như trở bàn tay, trong nháy mắt này, lại trở nên trơn tuột như một con lươn, con chạch!
'Sưu!'
Trong phút chốc, con mồi tưởng đã nằm gọn trong vòng siết, vậy mà lại tuột ra!
Với cái não bé nhỏ của mình, Xích Luyện Yêu Mãng chẳng thể nào hiểu nổi chuyện quái quỷ gì vừa xảy ra.
Nó ngây ra một lúc, ngơ ngác, ngẩn tò te. ( ̄▽ ̄")
Chỉ là, Xích Luyện Yêu Mãng ngẩn người, chứ Trương Thanh Nguyên vừa thoát khỏi hiểm cảnh sinh tử, tất nhiên sẽ không như vậy.
Chân khí vận chuyển, hắn đạp mạnh một cước lên thân rắn, mượn lực bật lên, từ đuôi lên đầu, mấy thước khoảng cách, chỉ trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh lướt qua!
Cùng lúc đó, thân hình lơ lửng giữa không trung, trường kiếm trong tay khẽ rung lên, một đạo ngân quang lóe lên giữa trời!
Giờ khắc này, toàn bộ Linh Nguyên của cảnh giới Linh Nguyên thất trọng, toàn lực bộc phát!
Linh Nguyên hùng hồn của Thủy Nguyên Quyết tầng bốn, men theo trường kiếm, khiến thân kiếm ngân quang càng thêm phủ một tầng bạch sương kiếm khí mờ ảo, mơ hồ phát ra tiếng nổ âm vang sắc bén!
'Bá!'
Giữa không trung, trường kiếm vẽ nên một đạo kiếm ảnh tựa ánh chớp lăng lệ, xé rách không khí, thoáng qua một vệt bạch quang chói mắt vô cùng!
Trong mơ hồ, có tiếng rít gào sắc lẻm truyền ra!
'Xoẹt!'
Tựa như tiếng xé một tấm lụa là, kiếm quang từ dưới vút lên, Trương Thanh Nguyên đạp thân rắn cuộn tròn phóng vọt lên, cuốn theo một trận cuồng phong, Xích Luyện Yêu Mãng còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một kiếm xuyên thủng ngay cổ họng!
Một dòng tiên huyết nóng hổi phun tung tóe đầy trời, nhuộm đỏ cả một vùng đất!
Đầu con Xích Luyện Yêu Mãng bị một kiếm chém lìa ngang cổ, rơi 'lọc cọc' xuống đất như một khúc gỗ nhuốm máu, lăn lóc sang một bên, kéo theo một vệt máu đỏ tươi. Bên trong cái đầu rắn ấy, miệng xà há ngoác dữ tợn, chiếc lưỡi đỏ lòm vẫn còn thè ra thụt vào, nom thật kinh dị, nhưng giờ đây đã vô hại đối với Trương Thanh Nguyên.
Cái cổ rắn vốn dựng đứng cuộn tròn, cùng thân rắn dài mấy trượng, cũng theo đó mà đổ ập xuống đất một cách vô lực. Chẳng hề lăn lộn, mà đập thẳng xuống mặt đất.