Phương Triều Chu hơi nghiêng đầu, hơi thở của y còn vương mùi rượu. Vì uống rượu trái cây, mùi rượu không nồng, là vị đào.
“Hả?”
Tiết Đan Dung hàng mi dài rũ xuống, không nói lời nào, chỉ tận tâm tận lực giúp Phương Triều Chu xoa dịu sự khó chịu ở bụng.
Phương Triều Chu chậm rãi nâng đầu lên, “Ngươi vừa nói gì, ta không nghe rõ.”
“Không có gì.” Tiết Đan Dung thấp giọng nói một câu.
Phương Triều Chu buông tay đang bám trên cổ Tiết Đan Dung ra, lắc lắc đầu, “Lừa ngươi thôi, ta nghe được mà. Ngươi nói ngươi chưa ăn gì… Ăn gì ấy nhỉ?”
Tiết Đan Dung nghe thấy những lời này, ngước mắt lên. Y nhìn chằm chằm Phương Triều Chu, trong mắt vừa có mong đợi, lại vừa có mất mát, “Mì trường thọ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play