Bên ngoài sắc trời đã hoàn toàn tối sầm, chỉ còn ánh trăng chầm chậm chiếu rọi vào, tuy nhiên ánh trăng cũng chỉ đủ để thấy rõ hình dáng đồ vật trong phòng học.
Khi trời cuối thu, Thiên Thủy Tông không có tiếng côn trùng kêu chim hót, càng thêm yên tĩnh lạ thường, tối nay lại càng tĩnh mịch hơn. Lúc Phương Triều Chu bò dậy, y cảm thấy tiếng quần áo cọ xát như thể bị phóng đại lên mấy lần.
Lúc này y đứng dậy, nhìn người đang ngồi cách đó không xa, không hề do dự, liền đi ra ngoài, muốn giả vờ như mình không nhìn thấy gì. Thế nhưng y mới đi được một bước, đã nghe thấy một âm thanh.
“Đi đâu?”
Giọng Tiết Đan Dung nghe rất đỗi bình tĩnh.
Phương Triều Chu dừng bước, hơi nghiêng người, mũi chân vẫn hướng ra phía ngoài, “Về phòng.”
Hai chữ kia vừa thốt ra, không có lời đáp lại. Phương Triều Chu nhìn Tiết Đan Dung, cẩn thận nói: “Vậy đệ tử xin về trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play