Tiểu nhị quán trọ cười cười với Phương Triều Chu, đoạn khẽ cúi đầu, tầm mắt dừng lại ở con trĩ bị Phương Triều Chu ôm trong khuỷu tay, “Khách quan ngại quá, chỗ chúng tôi cấm mang thức ăn từ ngoài vào.”
Vừa dứt lời, con trĩ liền chửi ầm lên, “Mù mắt ngươi rồi sao, đồ có mụn cóc! Con mắt nào của ngươi nhìn thấy bổn gà là đồ ăn? Ta đường đường là một đời yêu gà, là thần thú hiếm có, ngươi có hiểu không? Ngươi đồ có mụn cóc không biết… Ưm ưm ưm!”
Phương Triều Chu túm lấy mỏ nhọn của con trĩ, “Ngại quá, nó tính tình hơi nóng nảy.”
Vẻ mặt tiểu nhị quán trọ nháy mắt trở nên xấu hổ, “Là tiểu nhân hoa mắt, thế mà lại không biết đến thần thú đại nhân, hai vị khách quan xin mời vào!”
Sau khi giải trừ nguy cơ bị xem là nguyên liệu nấu ăn, Phương Triều Chu đến quầy thuê một gian thượng phòng, lúc lên lầu, tình cờ gặp hai vị tu sĩ đang xuống lầu.
Hai người họ đang nói chuyện với nhau.
“Thiên Thủy Tông hôm nay chiêu mộ đệ tử ngoại môn, ngươi có đi đăng ký không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT