Phương Triều Chu bị Đỗ Vân Tức nói làm cho sững sờ, sau đó y nâng tay áo lên ngửi thử chính mình, cũng không ngửi thấy mùi hương gì.
“Đâu có mùi hương? Ngươi ngửi nhầm rồi đi.” Phương Triều Chu buông tay.
“Ta không ngửi nhầm.” Đỗ Vân Tức nắm lấy tay Phương Triều Chu vừa mới buông xuống, đặt lên trước mũi mình, y ngửi ngửi xong, ánh mắt càng thêm chắc chắn, “Rõ ràng là có, ta vừa ngửi đã nghe ra rồi.”
Lời y vừa ra, bên cạnh có tiếng nói xen vào.
“Ngũ sư huynh, ta có chuyện muốn hỏi huynh.”
Đỗ Vân Tức nghe được âm thanh này, lập tức buông tay Phương Triều Chu ra, gần như với vẻ mặt vui sướng nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, “Tiểu sư đệ, chuyện gì?”
Tiết Đan Dung thần sắc lạnh lùng, “Chuyện này ta muốn nói riêng với Ngũ sư huynh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT