Ngây ngốc mà đưa thuốc mỡ, không chỉ có thế, Phương Triều Chu thấy đối phương mở lọ thuốc, dùng lòng bàn tay chấm một chút thuốc mỡ màu trắng, vẫn còn đờ đẫn. Nếu không phải ban đỏ trên người thật sự quá ngứa, y sợ còn ngơ ngác không biết gì.
"Tiểu sư đệ, đệ trả thuốc mỡ lại cho ta đi." Phương Triều Chu vừa nói, vừa vươn tay muốn lấy lại, nhưng thiếu niên trước mặt lại tránh tay y, ngữ khí nhàn nhạt nói.
"Để ta giúp sư huynh thoa, sư huynh cởi quần áo đi."
"Không... Ta tự mình..." Phương Triều Chu chưa nói hết câu, đầu ngón tay của Tiết Đan Dung đã chạm vào cổ y. Thuốc mỡ trong trẻo thoa lên, cơn ngứa đau nháy mắt giảm đi một chút. Y né tránh ra sau, khó khăn lắm mới cố gắng nói tiếp câu sau, "Ta tự mình thoa, không làm phiền tiểu sư đệ."
Thiếu niên trước mắt thoáng nhìn Phương Triều Chu né tránh, con ngươi đen nhánh dưới hàng mi dài hơi lóe lên, sau đó, càng cúi thấp thân mình, lại gần hơn.
"Sư phụ nói đồng môn sư huynh đệ nên yêu thương khiêm tốn, chỉ là ta vụng về, không biết nên làm thế nào. Hôm nay vừa lúc gặp sư huynh thân thể có bệnh nhẹ, ta mới đánh bạo, cố gắng học cách yêu thương đồng môn. Không ngờ sư huynh lại chê ta, ngay cả thoa thuốc cũng không muốn để ta làm."
Theo lời nói ra, y càng dựa càng gần, gần đến nỗi Phương Triều Chu tránh cũng không thể tránh, né tránh nữa thì chỉ có thể ngã xuống ghế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT