Linh lực theo lòng bàn tay hạ xuống kề sát làn da mà thâm nhập vào, Phương Triều Chu vì dòng linh lực bất thình lình này mà nhíu mày lại. Khác với linh lực của Tiết Đan Dung khi ở hồ băng thâm nhập vào, linh lực của Chung Ly Việt Thủy thực sự là hùng mạnh và ngang ngược quá mức, chỉ trong giây lát mà trên trán y đã chảy chút mồ hôi lạnh.
Linh lực không thuộc về y đang du tẩu trong cơ thể y, còn linh lực thuộc về y lại bởi vì có kẻ cường đại mạnh mẽ tiến đến một cách đột ngột từ bên ngoài mà thấp thỏm lo sợ, chúng lùi về thức hải, mặc cho đối phương chiếm cứ thân xác này.
Phương Triều Chu cảm thấy cổ tay của mình đang bị nắm lấy giống như bị lửa thiêu đốt, hơn nữa là sự đau đớn không chỉ giới hạn trong một chỗ kia. Từ trước đến nay y vốn sợ đau, giờ bất chấp người kia là sư tổ của mình mà định giãy giụa, nhưng y mới di chuyển được một tẹo, Chung Ly Việt Thủy đã gọi tên y.
“Phương Triều Chu.”
Ba chữ kia chui vào lỗ tai y.
Mồ hôi lạnh ròng ròng chảy xuống, Phương Triều Chu nhìn người đàn ông trước mắt này, cánh môi y hơi phát run, bây giờ cho dù y có đau đớn thì cũng không có cách nào để mà giãy giụa. Trong mắt tu sĩ cảnh giới Đại Thừa, y yếu ớt tựa như con kiến hôi, nhìn vào đối phương, nghe thấy giọng của đối phương thì y chỉ có nước hoa mắt chóng mặt.
Bạch Hổ bị động tĩnh trên mình làm cho bừng tỉnh, nó ngẩng đầu lên vừa vặn thấy được Chung Ly Việt Thủy liền nịnh nọt mà gọi một tiếng “Chung Ly đại nhân”, rồi nó lại cúi xuống nhìn Phương Triều Chu sắc mặt vừa tái nhợt vừa ứa ra mồ hôi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT