Lần thứ hai được tiếp xúc gần gũi với khuôn mặt hổ mềm mại xù xù, rốt cuộc Phương Triều Chu không còn vui sướng mà hít lông nữa, nhất là khi cái đầu lông lá của đối phương dụi tới dụi lui ở cổ y. Hành động này ở trong mắt Phương Triều Chu chính là đang tìm vị trí tốt nhất để cắn.
Y hít sâu một hơi, vì biết rõ bản thân không đánh lại được con Bạch Hổ sư tổ nuôi, cho nên y chuẩn bị một giọng nói thật nhẹ nhàng để giảng đạo lý với đối phương, “Sư tổ đồng ý giúp ta đột phá Nguyên Anh, vậy nên ngươi không thể ăn ta. Hơn nữa, thịt người ăn không ngon một tí nào, vị vừa chua vừa thối, loại hổ nhỏ… lão hổ uy vũ như ngươi ăn vào sẽ bị tiêu chảy đó.”
Bạch Hổ trên người Phương Triều Chu ngoảnh mặt làm ngơ, nó không chỉ cọ bộ lông xù xì vào cổ y mà còn vươn móng kéo quần áo y. Không giống lúc còn là mèo, móng vuốt bây giờ của nó thực sự rất sắc bén, nó chỉ kéo một chút thôi nhưng quần áo của y đã bị rạch một đường dài, áo trong trực tiếp lộ ra.
Phương Triều Chu ngày càng căng thẳng, y cảm thấy bản thân sắp bị mổ bụng rồi.
Dưới sự căng thẳng cực độ đó, y lại một lần nữa thi pháp, một đường lôi thuật này chuẩn xác đánh trúng vào Bạch Hổ đang kéo quần áo của Phương Triều Chu. Nhưng nó sau bị đánh trúng thì nó cũng không lùi lại, tuy cổ họng nó bởi đau đớn mà gào rống một tiếng, song rất nhanh nó đã mở miệng ra mà hung ác nhìn chằm chằm Phương Triều Chu.
Nước miếng theo cái miệng rộng của nó tí tách nhỏ giọt trên sàn nhà.
Cái cổ đang kề sát miệng hổ của Phương Triều Chu hoàn toàn cứng đờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT