Đúng lúc Phương Triều Chu đang ngây người nhìn chằm chằm bức họa trên tường, Kỳ Lân ăn xong đồ vật chạy vào. Kỳ Lân trông giống chó, tinh lực còn lợi hại hơn cả chó. Vừa ăn xong lại muốn đi chơi, Phương Triều Chu đành bỏ dở việc xem họa, chơi cùng nó một lúc, sau đó tắm rửa cho Kỳ Lân trước, rồi mới tự mình đi ngâm mình.
Còn hai ngày nữa là đến kết lữ đại hội. Khoảng thời gian trước y vẫn ổn, ăn thì ăn, uống thì uống, nhưng đến gần mấy ngày nay, y không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Nói đến, đan dược của Đỗ Vân Tức dường như không có hiệu quả gì. Y đã ăn mấy ngày rồi mà vẫn không thấy ổ gà trở lại.
Phương Triều Chu ngâm mình xong, một bên lau tóc một bên đi về phía nhà ở, ở dưới hành lang dài, y nhìn thấy Tiết Đan Dung đang cầm đèn đi tới. Tiết Đan Dung dường như cũng vừa tắm gội xong, toàn thân còn mang theo hơi nước. Y thấy Phương Triều Chu, tự nhiên đi tới, một tay cầm đèn, một tay lấy chiếc khăn trong tay Phương Triều Chu, giúp y lau tóc.
Phương Triều Chu liếc nhìn đối phương một cái, ánh mắt lại chuyển đi, “Hôm nay sao ngươi về sớm vậy?”
“Chuyện đều đã làm gần xong rồi, ngày mai chỉ cần chốt lại một vài chi tiết là được.” Tiết Đan Dung bình tĩnh nói.
Phương Triều Chu “nga” một tiếng, cùng đối phương cùng nhau vào phòng. Kỳ Lân đang ngủ ở cửa bị tiếng động làm giật mình, mở mắt nhìn bọn họ một cái rồi lại nhắm mắt. Chờ Phương Triều Chu lau tóc xong, bóng đêm càng sâu, y đã lâu không nhìn thấy Tiết Đan Dung trước khi ngủ. Lúc này y nằm trên đùi đối phương, lật xem cuốn sách quy trình kết lữ đại hội mà y mang về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT