Lông mày Lê Nhất Diệp nhíu lại, không nhịn được mà hạ cấm ngôn thuật lên Phương Triều Chu.
Đám người không kiêng nể gì mà đánh giá Phương Triều Chu kia lại ngây ngẩn cả người. Trong tưởng tượng của bọn họ, tiểu mỹ nhân bị sờ soạng vài cái thì phải là mềm nhũn cả người ra, hờn dỗi kêu vài tiếng chứ không phải như thế này, cười đến nỗi ngã lăn xuống mặt đất.
Trong sự tĩnh mịch này, có người chậm rãi mở miệng.
“Lê môn chủ, sủng vật nhỏ này của ngươi thật là thú vị, không biết ngươi mua ở đâu?”
Tu chân giới có yêu thú mở được linh trí, trong đó một bộ phận yêu thú bị tu sĩ thu phục để giúp họ tu luyện, mà cơ hội buôn bán cũng từ đây sinh ra. Tu sĩ đều có thể sống mấy trăm năm, có nhiều người không muốn tìm đạo lữ vì khi kết đạo lữ thì cả đời sẽ gần như buộc chặt với người kia. Nhưng bon họ vẫn có dục vọng muốn trút ra, đến chốn phong nguyệt lại lo vấn đề sạch sẽ, cuối cùng họ đặt tâm tư vào các yêu thú có thể biến thành hình người kia.
Những yêu thú có thể biến thành hình người này sở hữu dung mạo cực kì xinh đẹp, loại yêu thú này tu vi không cao, thường sẽ trở thành đồ chơi trên giường tu sĩ, tên hay gọi là ——
“Sủng vật nhỏ”.
Phương Triều Chu còn chưa thoát khỏi cảm giác ngứa vì bị chạm vào, nên tuy nghe được câu hỏi kia nhưng y lại không phân biệt được đối phương là ai. Đến lúc y cuối cùng cũng bình tĩnh lại thì mới ngạc nhiên phát hiện người đang cùng Lê Nhất Diệp vui vẻ trò chuyện thế mà là Tống Liên Y của Phong Nguyệt am.
Đừng hỏi vì sao y biết được, trong mười tu sĩ này có mỗi Tống Liên Y là “nữ”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT