Ngoài Tống Liên Y, rất nhiều người khác cũng chú ý đến tiếng rồng ngâm, ví dụ như Nhị Chỉ Phong trưởng lão, người vốn trước nay vẫn ru rú trong nhà. Nghe tiếng rồng ngâm, y vội vàng rời khỏi giường đá tọa thiền, đi ra khỏi phòng.
Ngắm nhìn không trung một lúc, truyền âm phù trên người y đột nhiên sáng lên. Đợi khi nghe xong những lời từ truyền âm phù, sắc mặt y đại biến, vội vàng liên hệ các trưởng lão khác của các phong. Không lâu sau đó, ngoại trừ Nhất Chỉ Phong trưởng lão Thành Hồng Nghĩa không đến, bốn vị trưởng lão còn lại đều đã tề tựu.
Tứ trưởng lão mở miệng trước: “Tiết Đan Dung vừa độ lôi kiếp, trưởng lão đã đi chăm sóc rồi.”
Nhị trưởng lão sắc mặt ngưng trọng: “Đệ tử ở Hàng Yêu Ngục vừa truyền âm cho ta, nói là sư tôn đã đến đó.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi, Tam trưởng lão thậm chí còn lẩm bẩm tự nói: “Chẳng lẽ không phải là ta nghĩ đến như vậy đi?”
“Đúng vậy.” Nhị trưởng lão trực tiếp cắt ngang suy nghĩ của y: “Đệ tử gác ở đó tuy không vào được Hàng Yêu Ngục, nhưng đã nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ bên trong. Sư tôn người ấy…”
Y không nói hết câu, như thể không thể nói thêm nữa, chỉ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT