Mọi người vừa nghe đều không tin, nhưng Phương Triều Chu một mực khẳng định, chết cũng không đổi lời, cũng không đưa ra bất kỳ chứng cứ nào. Mọi người không moi ra được điều gì mới mẻ, liền chuyển sự chú ý sang những người khác, khuyến khích họ đi báo danh. 
Đây là lần đầu tiên Phong Nguyệt Am công khai tuyển tế, chủ động cầu hôn Thiên Thủy Tông. Vốn dĩ Thiên Thủy Tông không nên quản chuyện này, nhưng Tứ trưởng lão nhận lễ, cao hứng quá liền trực tiếp một lời đáp ứng, thế là việc này cứ vậy mà định đoạt. 
Trận tuyển tế này được tổ chức thật sự vô cùng long trọng. Trong lớp của Phương Triều Chu có hai mươi người, mười tám người đã đi, ngoại trừ y, người còn lại là một nữ tu. 
Mặc dù ban đầu những người đó đều nói là không đi, nhưng thực tế họ đều lén lút đi báo danh. Lý do bị phát hiện là vào ngày sơ tuyển, tất cả bọn họ đều xin nghỉ. Không chỉ họ xin nghỉ, mà ngay cả lão sư dạy họ cũng xin nghỉ. 
Phương Triều Chu: “...” 
Y nhìn phòng học trống rỗng, không khỏi nhìn về phía nữ tu duy nhất còn lại giống như y. Nữ tu chú ý đến ánh mắt Phương Triều Chu, liếc nhìn lại một cái rồi lập tức cầm sách giáo khoa trên bàn, đi ra khỏi phòng học, vừa đi vừa nói: “Ta nhưng không ở chung một phòng riêng với nam nhân đã có vị hôn thê đâu. Quân tử không đứng dưới bức tường nguy hiểm.” 
Trong chớp mắt, trong phòng học chỉ còn lại một mình Phương Triều Chu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play