"Ông nghĩ ông là ai? Ông nghĩ hắn là ai? Chỉ có các người được đánh tàn đánh phế chúng tôi, còn chúng tôi thì không được phép đánh tàn đánh phế các người à?"
"Ông nghĩ tôi là mẹ hắn hay sao mà phải nương tay?"
Những lời này khiến thầy Gấu Xám á khẩu không trả lời được.
Đúng là vậy, vốn dĩ đã có chiến thư, trong đó cũng đã ghi rõ, quyền cước không có mắt, nếu bị thương, tàn phế thì tự chịu trách nhiệm. Đây là điều đã có trong chiến thư. Hoàn toàn không thể trách người khác độc ác.
"Tốt, tốt, tốt! ! ! Đồ rác rưởi, dám làm học trò cưng của ta bị thương. Vậy thì lát nữa, ta sẽ phế thầy của ngươi!" Lúc này, thầy Gấu Xám tức không biết trút vào đâu, chỉ có thể quay sang nói những lời cay độc với Hà Kim Ngân.
Tuy nhiên, Cao Phi lại ngoáy tai, khinh thường nói: "Nói tôi là rác rưởi? Vậy tên Tá Tỉnh Tam Lang bị tôi đánh ngất kia chẳng phải là rác rưởi của rác rưởi à?"
"Còn ông? Thầy Gấu Xám, thầy của rác rưởi của rác rưởi? Rác rưởi chí tôn?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT