Tất cả đã đâu vào đấy.
Khúc Tân Nhung nhờ Phương Kỳ soạn thảo các điều khoản chuyển nhượng cổ phần, chuẩn bị cho họ ký kết. Trần Dương cẩn thận sang một bên, đảm nhận việc kiểm tra các điều khoản pháp lý. Khúc Tân Nhung nâng ly nước lên uống một ngụm, ngón tay bà vẫn còn run rẩy khi đặt ly xuống.
Khúc Tân Nhung tỏ vẻ khéo léo đưa ra những lời đề nghị, kiên nhẫn thuyết phục Khương Nhược Nhược trở về bên mình. Nhưng trong lòng bà làm sao mà không lo lắng được? Bà sợ bị từ chối, sợ bị ghét bỏ, vì bà đã nợ Khương Nhược Nhược quá nhiều, đó là cả một quãng thời gian 20 năm.
Khúc Tân Nhung biết rõ mình có đủ khả năng mang đến cho Khương Nhược Nhược những điều tốt nhất. Cô bé lẽ ra phải sống trong một căn biệt thự xa hoa, rực rỡ, được mọi người nâng niu, lớn lên vô lo vô nghĩ.
Trong thực tế, Khương Nhược Nhược lại sống trong một khu dân nghèo, với thân hình nhỏ bé đã phải giúp gia đình làm việc. Cuộc sống túng thiếu, chắt bóp từng đồng. Cô thường xuyên phải chạy đi làm thêm sau giờ học để kiếm tiền.
Khi đó, Khương Nhược Nhược thường xuyên bị ốm đau, phải ra ngoài trong gió tuyết, nhặt chai lọ, thùng giấy bỏ đi hai tiếng đồng hồ, nửa ngày mới bán được 10 đồng. Sau đó cô về nhà, sốt cao đến mức nói không nên lời, chỉ được phòng khám qua loa kê đơn thuốc cho xong.
Trước khi Khương Thanh Dao chính thức nhận được tiền lương, Khương Nhược Nhược chỉ ăn màn thầu và mì sợi ba bữa. Quần áo giặt đến bạc màu. Bạn bè xung quanh xa lánh cô, cô lập cô, trong trường học không tìm thấy dù chỉ nửa người để trò chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT