Lục Sanh chống một tay lên cằm, hứng thú nhìn đám người này, "Lợi ích thì sao? Ai cũng biết không vì lợi bất dậy sớm, mang các ngươi đi tìm kiếm vật tư có lợi ích gì?"
"Ngươi, ngươi, còn có ngươi, đều nói đi." Ngón tay mảnh khảnh của nàng chỉ vào mấy người vừa rồi lên tiếng to nhất.
Mấy người đàn ông vừa rồi còn hùng hồn lập tức im bặt.
"Chúng ta hiện tại tạm thời tài nguyên có chút ít, nhân lực cũng hơi mỏng manh... nhưng chỉ cần các ngươi giúp chúng ta, sau này có cơ hội chúng ta nhất định sẽ báo đáp." Một người của căn cứ nhỏ rụt rè nói nhỏ.
"Sau này? Các ngươi bây giờ còn không có ăn, còn đợi đến sau này?" Trương Hiểu Quyên không nhịn được phản bác, "Đã là đàn ông to rồi mà miệng toàn là vẽ bánh, các ngươi không biết xấu hổ sao? Nếu là ta, ta sẽ không nói ra lời như vậy."
Người kia bị Trương Hiểu Quyên mắng đến mặt đỏ bừng, lắp bắp tranh cãi, "Vậy các ngươi và K3 lấy được nhiều vật tư như vậy, đã là liên minh trao đổi vật tư, các ngươi lấy ra một ít, chúng ta dùng đồ đổi với các ngươi thì cũng được chứ?"
Lục Sanh tùy ý cười, từ trong không gian lấy ra một nắm gạo trắng sáng rắc lên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT