Tôn Lộ ngẩng đầu lên với vẻ mặt nghiêm trọng, “Bọn họ đã động dao kéo trên người Từ Tĩnh rồi.”
“Còn những người khác thì sao.” Đôi mắt sắc bén của Lục Sanh trễ xuống, nhìn người đàn ông trung niên hai bên thái dương bạc trắng, khí chất nhã nhặn trước mặt.
Trước đó khi sơ tuyển ở viện nghiên cứu chỉ gặp Giáo sư Hoàng thoáng qua, giờ nhìn gần, Lục Sanh mới nhìn rõ tướng mạo của ông ta.
Giáo sư Hoàng có khuôn mặt vuông vức anh tuấn, ngũ quan là tướng mạo chính trực dễ nhận biết. Tuy hai bên thái dương và chân tóc đã bạc trắng, nhưng da căng mịn bóng loáng, khóe mắt dễ lộ tuổi tác cũng chỉ có vài nếp nhăn mờ nhạt.
Tuy làn da và trạng thái cơ thể không già đi, nhưng sự phong sương và từng trải trong ánh mắt một người thì dù thế nào cũng không che giấu được.
Giống như ánh mắt của sinh viên vừa tốt nghiệp vẫn còn sự ngây thơ trong sáng, nhưng sau khi đi làm ánh sáng trong mắt sẽ nhanh chóng biến mất. Ánh mắt không thể lừa dối người khác.
Trong mắt Giáo sư Hoàng viết đầy sự đục ngầu và từng trải của người lớn tuổi, kết hợp với làn da trẻ trung căng mịn, tạo nên sự không hòa hợp. Cả người có cảm giác vừa già vừa trẻ rất kỳ lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT