Ba người xách đồ, vừa bước vào cửa chính tầng một đã bị một đám người chặn đường.
Nhân viên thi công tạm trú ở tầng một đều ra ngoài, mỗi người cầm một công cụ gỉ sét, rõ ràng là muốn làm một trận.
Mẹ của đứa bé từng đến cầu xin Lục Sanh lần trước cũng đến, còn dắt theo đứa con hư đốn đó.
Hai người trốn sau một người đàn ông trung niên, trông như một gia đình.
“Mọi người đều ở chung một tòa nhà, các người ngày ngày ăn ngon mặc đẹp, béo tốt, chúng tôi đói đến mức ngực dán vào lưng, ngay cả nước sôi ngâm bánh màn cũng không có mà ăn.” Người nói chuyện có lẽ là đội trưởng thi công, đội một chiếc mũ bảo hiểm màu vàng, tay nắm chặt một cái xẻng lớn.
Lục Sanh cười lạnh, “Muốn ăn muốn uống thì tự mình đi tìm đi, tìm không được thì nghĩ xem tại sao mình không có bản lĩnh, cướp đồ sẵn ở dưới lầu thì tính gì? Có cần ta khắc ba chữ ‘phế vật’ lên mộ tổ của các ngươi không.”
“Con nhỏ thối tha bớt nói nhảm đi! Hôm nay không chia một nửa đồ cho chúng ta thì đừng hòng vào cửa.” Đội trưởng thi công bị Lục Sanh đối đáp đến sắc mặt tái xanh, vung xẻng đập mạnh xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play