“Cô ấy thế nào rồi?” Lục Sanh liếc nhìn bóng người tái nhợt trong nhà bằng khóe mắt.
Tóc của Lâm Tiểu Đóa gần như rụng hết, ngũ quan vốn tươi sáng đáng yêu giống như đất sét pha loãng, mềm oặt dán trên mặt.
Trông nàng ta tiều tụy, khác hẳn với cô gái hoạt bát, đáng yêu lúc trước, khiến người xem không khỏi xót xa.
Hứa Diệc, sau cặp kính, đôi mắt nửa khép lại, nói: "Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng phần lớn tế bào niêm mạc của cơ thể đã hoại tử. Để phục hồi sẽ cần một thời gian dài."
"Ít nhất vẫn còn hy vọng phục hồi, đã là may mắn rồi." Tiêu Ngọc ở bên cạnh cảm thán.
Bức xạ hạt nhân có sức hủy diệt khủng khiếp. Với tốc độ hoại tử tế bào của Lâm Tiểu Đóa, nếu không gặp Lục Sanh và Hứa Diệc, giờ nàng ta có lẽ đã phơi thây nơi hoang dã.
Lục Sanh liếc nhìn cô gái gầy gò trên giường, lại lấy thêm mấy lọ thuốc từ không gian đặt lên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play