“Bố mẹ ta theo bệnh viện đi hỗ trợ rồi, biết ta ở chỗ Điềm Điềm, vừa cho ta hai vạn tệ, bảo ta mua chút đồ ăn ngon cho nàng.” Tiêu Ngọc có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
“Tối nay thời tiết mát mẻ hơn một chút, các ngươi hai người lập tức đi siêu thị lớn bên phía trường Sư Phạm, dùng hết số tiền đổi thành lương thực dự trữ. Gạo, bột mì, thịt khô, bánh quy nén loại chắc chắn có thể mua bao nhiêu mua bấy nhiêu.” Lục Sanh liếc mắt, mặt đất dưới lầu đã khô rồi.
Bị nước ngập nhốt trong nhà mấy ngày, phần lớn mọi người đều không còn lương thực dự trữ.
Những người dự trữ lương thực tối nay coi như may mắn, còn có thể mua được chút đồ với giá hợp lý, đến ngày mốt hoặc ngày kia khi logistics hoàn toàn sụp đổ, giá cả tất cả hàng hóa sẽ tăng gấp mấy lần, thậm chí mấy chục lần.
“Tuyệt đối đừng mua rau tươi, có thể mua ít mộc nhĩ, rong biển, cà chua đóng hộp, ngô đóng hộp gì đó. Thịt heo đóng hộp và thịt bò đóng hộp cũng có thể mua một ít.”
Lục Sanh dặn thêm một câu.
Sau đợt cắt điện quy mô lớn, chức năng làm lạnh của tủ lạnh về cơ bản đã trở thành đồ trang trí, rau lá xanh để một ngày trong nhà là hỏng, thịt heo thì chỉ cần vài tiếng trong bếp là bốc mùi, chỉ có đồ hộp là có thể bảo quản được lâu hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play