Sau khi lấy cơm hộp ra, Tô Khả còn bĩu môi nhìn Lục Sanh, ánh mắt không mấy thân thiện.
“Cô gái này đầu óc có vấn đề à…” Trương Hiểu Quyên liếc nhìn, nhỏ giọng oán thán: “Lần trước ăn trộm lợn thì cho thẳng vào không gian là được rồi mà? Cứ phải nhét vào túi rồi bị các ngươi phát hiện.”
“Rất nhiều người mắc chứng trộm cắp có hoàn cảnh gia đình rất tốt, họ không thiếu tiền, chỉ là hưởng thụ kho*i c*m khi trộm cắp.”
Hứa Diệc lau sạch súng tiểu liên rồi cất đi, đẩy gọng kính nói: “Có rủi ro mới có sự mong chờ và kho*i c*m.”
“Ta không hiểu nổi suy nghĩ của người có tiền.” Trương Hiểu Quyên cụt hứng thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn Hàn Nhị, “Ngươi cũng không có tật xấu gì chứ?”
Nói chuyện, Lâm Tiểu Bảo đã mang vật tư phân cho bọn họ tới.
Cơm hộp được chia theo đầu người, còn có mỗi người một chai nước tinh khiết nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT