Ngô Hải Nam ôm cái mông bị bỏng phồng lên, đi khập khiễng tới gần, “Có khả năng nào, chúng ta lái xe bỏ đi luôn không?”
“Khứu giác của ốc sên rất nhạy bén, tốc độ xe cũng không đuổi kịp ốc sên khổng lồ. Hơn nữa, một khi xe quân sự bị chất ăn mòn đánh trúng, cửa xe biến dạng tất cả mọi người sẽ bị kẹt trong xe.”
“Trước tiên lái xe đến giao lộ tiếp theo, mười phút nữa ta sẽ đuổi kịp các người.” Lục Sanh ra lệnh mà không cho ai ý kiến.
Giang Khải Thần và đám thuộc hạ tự biết mình có lỗi, không hỏi thêm, dẫn Tôn Điềm Điềm và những người khác lên xe tiếp tục tiến lên.
Cho đến khi xe quân sự hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Lục Sanh mới lấy ra hai túi muối công nghiệp hạt lớn từ trong không gian.
Cô vòng một đầu sợi tơ nhện cường tráng thu được trước đó, một đầu cho vào góc nhọn lồi ra của tường đất, đầu kia nắm chặt trong tay.
Lục Sanh nắm chặt sợi tơ, mượn lực đạp lên tường đất gồ ghề nhảy lên, đổ hết hai túi muối công nghiệp lên người những con ốc sên khổng lồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT