Hai người bước xuống khỏi thềm đá. Khung Thương bước đi rất vô hồn, có vẻ như đang hoảng.
Hạ Quyết Vân đặt tay lên bả vai cô, khiến Khung Thương giật mình quay đầu nhìn anh.
Hạ Quyết Vân hỏi: “Cô đang nghĩ gì thế?”
Khung Thương suy tư mất vài giây rồi nói: “Tôi đang nghĩ đến câu nói ban nãy của cô ấy. Tố chất tâm lý lẫn trình độ khống chế cảm xúc của cô ấy chỉ ở mức trung bình, cơ mà sau mấy lần cảm xúc dao động, nó đã nói cho tôi biết rằng, tôi chỉ đoán đúng được một phần. Nửa còn lại thì tôi chưa biết là do bản thân phán đoán sai hay cô ấy bị người khác lừa. Dưới tình huống mọi chuyện chưa cụ thể, tôi không đưa ra được phán đoán chính xác.”
“Tôi để ý thấy người như các cô rất thích dùng cách nói quá tạo sự bí ẩn. Đối phương nói càng chung chung thì các cô càng thích bới sâu tìm hiểu, đúng không?” Hạ Quyết Vân nhìn gương mặt đăm chiêu của cô, cười nói: “Nếu hôm nay cô ấy la lối om sòm, khóc lóc ỉ ôi với cô thì chắc hẳn cô chẳng để tâm đâu nhỉ?”
Khung Thương đáp lại rất nhanh: “Có chứ.” Vì trước mắt, “Lý Dục Giai” là manh mối rõ ràng nhất.
Hạ Quyết Vân nói: “Cô tin Phạm Hoài vô tội thật à.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play