Khung Thương điều chỉnh lại biểu cảm, nói: “Lục Thanh giờ không chống đỡ được nữa rồi. Nếu bây giờ cô thẳng thắn, tôi sẽ coi như tự thú, được chứ?”
Hạ Quyết Vân cười nhạo: “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì.”
Khung Thương đặt tay lên thành ghế, ngồi nghiêng, nhẹ nhàng nói: “Tôi nói với anh ta là ‘Anh không đẹp trai cũng chẳng phải người có tiền, cũng có tuổi rồi lại thêm thu nhập không ổn định. Anh nói xem Lý Dục Giai thích anh vì cái gì? Cùng lắm là vì anh dễ lợi dụng. Nói một câu thôi đã cả tin giao phó nửa đời còn lại cho cô ta. Quá ngây thơ.’”
“Hửm?” Khung Thương thoáng ngừng lại, cười nói: “Cô nói xem đúng không?”
Hạ Quyết Vân cười khẩy, giữ im lặng tuyệt đối, dáng vẻ giống hệt Lục Thanh.
Khung Thương hỏi: “Cô đã làm gì để anh ta nghe lời thế? Tiền à? Dù sao thì việc anh ta phạm tội là sự thật, có khai ra cô thì anh ta vẫn phải ngồi tù thôi. Mà cô thì chỉ cần trích một phần tài sản ra dụ dỗ đã là số tiền cả đời này Lục Thanh không kiếm nổi. Cám dỗ vậy cũng lớn lắm đấy.”
Người ngồi phía đối diện thẫn thờ, ánh mắt không có tiêu cự, hoàn toàn không để ý đến lời cô nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT