Hạ Quyết Vân đứng sau cười trộm, bất ngờ bị Khung Thương túm lấy cổ tay dẫn theo xuống dưới tầng.
Hạ Quyết Vân thuận theo đi cùng luôn, lúc mới đầu còn rất sung sướng. Nhưng đi được nửa đường rồi mới ngợ ra có gì đấy sai sai, giãy dụa muốn rút tay mình ra.
“Cô định bôi nhọ tôi xong lại bắt tôi mời cô ăn cơm đúng không?” Hạ Quyết Vân nhỏ giọng nói: “Tôi nói cho cô hay, không cần quá nhập vai. Không cần nhập vai quá sâu!”
Khung Thương cạn lời: “Tôi không hề.”
Chu Lang Tú nhìn theo bóng hai người thì thầm to nhỏ, hồi tưởng lại ngày trước Ngô Minh tin tưởng và nghe mình như thế nào, nội tâm chịu cảm xúc chênh lệch lớn, nhất thời không chấp nhận được sự thật. Vậy là bao nhiêu sự tiêu cực chuyển hóa hết thành nỗi oán hận Hạ Quyết Vân, đại não mất khống chế. Bà ta thét lớn lên rồi lao về phía anh.
Hạ Quyết Vân nghe được tiếng động quay đầu, thấy “bà mẹ chồng” đang không màng sống chết lao thẳng về phía mình.
Cầu thang trong nhà vốn không rộng lắm, chiều rộng chứa được song song hai người đã là cực hạn, mắt thấy váy đỏ phi về phía mình, Hạ Quyết Vân theo bản năng ép người tựa chặt vào lan can tránh né.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play