Hạ Quyết Vân bật cười thành tiếng.
Anh vừa cười, nòng súng của chủ nhiệm giáo dục hướng thẳng về phía anh.
“Còn cả anh nữa! Thẻ công tác đâu? Anh ở bộ phận nào? Bên cảnh sát các anh lãnh đạo cho phép tiết lộ quá trình điều tra với một học sinh bình thường, rồi để đứa nhóc ấy mơ hồ đi tuyên bố ra bên ngoài, vu cáo hãm hại à? Anh có thể mời chúng tôi phối hợp điều tra, đâu cần dùng đến cách này!”
Hạ Quyết Vân gác tay lên ghế ngồi của Khung Thương, chọn thế đứng thoải mái, nói: “Tôi là một người cảnh sát nghiêm túc chấp hành kỷ luật, đương nhiên không tiết lộ cho bạn học Vương Đông Nhan quá trình điều tra vụ án. Nhưng con bé quá thông mình, lúc tôi tiếp xúc với con bé hòng lấy bằng chứng, Vương Đông Nhan đã tự suy ra tất cả. Nếu ông muốn khiếu nại có thể gọi đến cục, chúng tôi sẽ tiến hành kiểm điểm nội bộ.”
Chủ nhiệm giáo dục: “Trước đó tôi thấy con bé nhận được tin nhắn của ai đấy? Không phải anh gửi chứ?”
Dứt câu, ông ta vọt sang, ý đồ muốn cướp điện thoại Khung Thương.
Hạ Quyết Vân phản ứng rất nhanh, đè tay to lên điện thoại, đồng thời bao luôn bàn tay Khung Thương chưa kịp rút về.
Nhiệt độ bàn tay anh ấm nóng, nhưng ngữ điệu thì lạnh như băng.
“Thưa ông, thứ cho tôi nhắc nhở một câu, ông không có quyền xâm phạm di động học sinh, đặc biệt không có quyền hạn tra thông tin liên lạc của chủ sở hữu. Đến cảnh sát cũng chưa có quyền ngông như thế đâu. Giờ ông đứng trước mặt cảnh sát tính giở trò có phải khinh thường tôi quá không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play