Hạ Quyết Vân lại một lần nữa khẩn thiết nói:
“Mẹ có thể rời khỏi nhà con trước được không? Chuyện giữa chúng con không giống như mẹ nghĩ đâu! Tiền cũng xin ngài mang đi, Khung Thương không phải loại người như vậy. Mẹ như thế chẳng khác nào ép người ta cầm một tấm séc một nghìn vạn, bảo người ta phải nghĩ sao đây?”
“Phải nghĩ thế nào à?” Hạ phu nhân nhíu mày, đáp tỉnh bơ:
“Coi như là ăn vạ đi. Ta nói thật với con, cô ấy không chịu ngủ với con thì thôi, chứ đã ngủ rồi mà con lại không chịu chịu trách nhiệm, vậy thì nhà họ Hạ chúng ta mất mặt lắm. Người nhà họ Hạ vốn rất truyền thống!”
Mọi lời Hạ Quyết Vân muốn nói đều nghẹn lại trong lòng, biến thành một cục bực bội quen thuộc.
Hạ phu nhân vẫn kiên nhẫn khuyên giải:
“Ta biết cô ấy không thiếu tiền. Một người thông minh như vậy, lại bằng lòng làm giảng viên đại học – lương ba cọc ba đồng – điều đó chứng tỏ cô ấy chẳng màng danh lợi. Nhưng còn cách nào khác? Con thì chỉ giỏi có mỗi việc… có tiền. Mà hai người các con thì không hợp nhau, ngoài tiền ra thì chỉ còn nước trông vào… mặt dày thôi. Mà ta thì lại không tin tưởng lắm vào thực lực của con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT