Khung Thương mặc bệnh phục, thong thả đi dạo một vòng dưới lầu, quanh vườn hoa nhỏ.
Cô chỉ là tùy ý tản bộ, không mục đích, nào ngờ đi chưa được bao lâu thì bầu trời bắt đầu lất phất mưa phùn.
Khung Thương tính toán thời gian, cảm thấy giờ này chắc trong phòng bệnh, hai người kia đang ở giai đoạn cuồng loạn đối diện hiện thực; để đi đến bước tiếp nhận, e là còn cần một khoảng thời gian ủ dột. Cô quyết định không quấy rầy, cho họ một chút không gian để trút bớt cảm xúc.
Thế là Khung Thương đội mưa nhỏ, đi tới quầy bán quà vặt ở cổng bệnh viện mua một cây dù.
Cô bung chiếc ô đen in hoa, dùng cổ và vai kẹp lấy cán ô, đứng ở cửa, vừa cầm khăn bông vừa lơ đãng lau tóc.
Mưa ban đầu còn nhẹ, chỉ từng hạt li ti bám trên tóc, khiến mái tóc cô mềm rũ xuống. Nhưng ngay khi cô vừa bước vào quầy bán quà vặt, mưa bỗng nặng hạt, nghiêng theo gió, xuyên qua mái hiên quất vào người.
Khung Thương nhìn dòng người vội vã chạy qua đường, cúi đầu liếc xuống ống quần mình. Vải bông đã dính không ít bùn xám, trông bẩn hết chỗ nói…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT