Nói đến vụ án này, mấy anh cảnh sát kể lại mạch lạc, rõ ràng, khiến cả nhóm nghe mà thấy… sướng tai.
“Trong quá trình thẩm vấn,” – cảnh sát mở đầu – “Mai Thị Vịnh tỏ ra rất lạnh nhạt. Ánh mắt vô hồn, thái độ hờ hững. Lời khai của cô ấy có nhiều điểm mâu thuẫn, hoàn toàn không giống một nạn nhân bị xâm hại. Cô ấy không hề có phản ứng tâm lý sau khi bị tổn thương, và khi nhắc đến Điền Triệu Hoa, lại chẳng thể hiện chút căm ghét nào. Điều này không phù hợp với tâm lý thường thấy của một người bị hại. Sau khi điều tra, chúng tôi phát hiện giữa cô ấy và Điền Triệu Hoa tồn tại một mối quan hệ… có chút ái mộ và cảm kích, ít nhất là bề ngoài như vậy. Từ đó, chúng tôi đưa ra một giả thuyết khác. Chỉ là… vai trò của Hàn Tiếu trong chuyện này thì vẫn chưa đoán ra được.”
Quả thật, ở Điền phu nhân này, mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn.
“Cho nên,” – cảnh sát tiếp tục – “Chúng tôi căn cứ vào thời gian Mai Thị Vịnh mang thai, lần ngược lại để điều tra sổ lưu trú khách sạn trong thành phố, và tìm được một nơi trùng khớp. Đêm hôm đó, người đăng ký thuê phòng chính là… Điền Triệu Hoa và Mai Thị Vịnh.”
Trong phòng, có người hít vào một hơi rõ dài. Khương Thương thì có cảm giác tay cảnh sát kia đang ấp ủ một quả bom thông tin.
“Vì thời gian đã lâu, camera khách sạn bị thay mới nên không còn hình ảnh, nhưng nhân viên lễ tân trực ca đêm vẫn nhớ khá rõ. Khi hai người đến, một người gần như mất ý thức, được dìu vào. Trạng thái đó khác hẳn say rượu bình thường. Nhân viên còn tưởng anh ta… chết rồi, sợ xanh cả mặt.”
Anh cảnh sát dừng một chút. Khương Thương bỗng như bị tia sét đánh ngang não, bật hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play