Khung Thương chưa kịp nghĩ kỹ xem Liễu Thầm sẽ mở lời thế nào, câu nói đầu tiên của hắn đã là thế này. Mà vấn đề lớn nhất là, dù nàng phân tích ra sao, những lời Liễu Thầm nói khi bày tỏ cảm xúc ấy không hề giống như sự oán hận bộc phát đơn thuần, mà là chân thành đến mức người ta không thể không tin.
Sợ họ không tin, Liễu Thầm còn nhắc lại một lần:
— Hắn đúng là bệnh thần kinh thật đấy!
Nói xong, hắn liền cau mặt, môi mấp máy, phả ra làn khói trắng.
— Chính vì hắn mà ta ly dị vợ, con cũng không còn. Ta ngồi tù hơn một năm, ra tù thì tìm việc làm cũng chẳng đâu ra đâu, chỉ biết bám theo đồng hương, làm bộ đáng thương mà kiếm cơm qua ngày. Đến tuổi này rồi mà vẫn không có một công việc ổn định. Nói thật, ta đến giờ còn chẳng có mặt mũi gặp người khác. — Liễu Thầm giọng trầm, thần thái già dặn hơn hẳn tuổi thật của hắn chục tuổi, — Các người nghĩ xem, người như ta sống trên đời có bao nhiêu khó khăn? Dù nửa đời trước ngươi có cố gắng thế nào, chỉ cần bước sai một bước, thì nửa đời sau cũng vứt hết. Đặc biệt đường đó còn không phải ngươi đi sai, vậy ta đây tạo ra cái nghiệp gì?
Khung Thương suy nghĩ, thả tay vào túi, ánh mắt lướt qua Liễu Thầm như đang cân nhắc điều gì.
Hạ Quyết Vân nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play