Chất lượng giấc ngủ của Khung Thương luôn luôn rất kém, bởi vì nguyên nhân sinh bệnh, tốt nhất là nghỉ ngơi vài ngày cho bệnh tình tan biến, ngược lại tinh thần lại càng mệt mỏi hơn.
Cô cảm thấy mình có thể leo Thái Sơn bò Ngũ Nhạc, có cánh bay cao ngất trời, nhưng lại được Hạ Quyết Vân bảo mẫu tận tình phục vụ, nên nũng nịu nằm trong nhà làm một tiểu mỹ nhân bệnh tật.
Thật ra, Hạ Quyết Vân lo lắng cô quá sức mệt mỏi. Mỗi ngày đúng giờ mang cơm hộp đến cho cô, trong đầu bị đủ loại suy nghĩ rối ren chiếm lĩnh, dẫn đến viết báo cáo hiệu suất giảm sút nghiêm trọng, công việc cũng bị ảnh hưởng.
Tống Thư, tên nhóc ngốc kia, cả ngày cứ kè kè bên cạnh “Tích tích tích”, “Tích tích tích” kêu lia lịa, lo cho thiên hạ không yên. Một lát sau liền giơ tay xin Khung Th·ương chút trái cây, điểm đồ ăn vặt, điểm tán gẫu, lại thêm điểm quan tâm.
Hạ Quyết Vân nổi giận nói: “Tôi cho cậu mức lương cao như vậy, để cậu chỉ biết mang cơm hộp cho người ta sao?!”
Tống Thư cùng đám nhóc tỏ vẻ giận dỗi: “Tình cảm có thể dùng tiền cân đo được sao? Được sao?!”
Hạ Quyết Vân túm cổ áo hắn, quăng lên ghế công tác rồi chất vấn: “Phó bản đã sửa xong sao cậu còn tâm tư tình cảm? Khi nào phó bản mô phỏng công khai mới có thể online?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT